
Như vậy nếu một tỷ lê kèo nhà cái đàn bà có con ngoại hôn với một tỷ lê kèo nhà cái đàn ông và sau này sống một mình để nuôi con thì tỷ lê kèo nhà cái đàn bà đó có quyền đòi tỷ lê kèo nhà cái đàn ông phảI trả tiền nuôi con lâu hơn là 3 năm nhưng không dài đến 8 năm như trong trường hợp li dị. Toà cho rằng, sau khi li dị “tinh thần đoàn kết sau hôn nhân“ đòi tỷ lê kèo nhà cái phối ngẫu cũ phải trả tiền nuôi con. Trong năm nay Toà án Hiến pháp Liên bang sẽ có quyết định về vấn đề này.
Nguyên đơn là một nữ bác sĩ ở thành phố Lübeck đã thắng kiện. Bà đã sống với bồ là một nha sĩ có mức thu nhập cao trong hơn 6 năm trời. Đến năm 1998 thì đứa con chung Johanna chào đời. Đến năm 2001 hai tỷ lê kèo nhà cái không ở với nhau nữa nhưng tỷ lê kèo nhà cái cha từ chối không cấp dưỡng cho đứa con quá 3 năm theo luật định. Toà án Liên bang quyết định cho tỷ lê kèo nhà cái mẹ - hiện đang đau ốm - được nhận mỗi tháng 1.500 Euro của tỷ lê kèo nhà cái cha để nuôi đứa bé cho đến khi nó được 7 tuổi.
Án quyết này xác nhận lại một phán quyết của toà tiểu bang Schleswig. Toà cho rằng khi đứa bé được 3 tuổi thì tỷ lê kèo nhà cái cha hoặc mẹ độc thân có thể đi tìm việc làm nửa ngày. Nếu tính đến mức lương thì các vườn trẻ ở Đức hiện có đủ chỗ để nhận giữ trẻ trong nửa ngày.
Theo các án quyết trước đây thì chỉ có tỷ lê kèo nhà cái li dị mới có quyền đòi hỏi tỷ lê kèo nhà cái phối ngẫu cũ phải trả tiền nuôi con đầy đủ trong 8 năm. Các toà án Đức thường quyết định chỉ cho tỷ lê kèo nhà cái độc thân được nhận tiền cấp dưỡng con trong 3 năm. Nhưng trong năm 2004, 2 toà án tiểu bang đã cho rằng quyết định này là trái Hiến pháp và yêu cầu Toà án Hiến pháp Liên bang giải quyết.
Bộ Tư pháp Liên bang Đức hiện đang tìm cách cải thiện luật cấp dưỡng bằng cách thu ngắn khác biệt giữa tình trạng pháp lí của những tỷ lê kèo nhà cái độc thân và tỷ lê kèo nhà cái li dị.
Lan Hương