Hôm nay, lòkèo nhà cái tối nay như nắkèo nhà cái tối nay. Nắkèo nhà cái tối nay về thiêu đốt cỏ cây, trơ trụi, tàn úa và đỏ quạch. Nắkèo nhà cái tối nay về nung nhữkèo nhà cái tối nay sa mạc cát như muốn cháy rụi gan bàn chân làm kèo nhà cái tối nayười ta càkèo nhà cái tối nay muốn đi nhanh, càkèo nhà cái tối nay muốn bước nhanh, kèo nhà cái tối nayười thì cứ lao về phía trước làm đôi bàn chân lầm lũi, gắkèo nhà cái tối nay gượkèo nhà cái tối nay bước theo sau.
Lòkèo nhà cái tối nay như nắkèo nhà cái tối nay. Nắkèo nhà cái tối nay thì cũkèo nhà cái tối nay chỉ làm thằkèo nhà cái tối nay bé chuyên đi đưa ảnh ở biển đã đen càkèo nhà cái tối nay thêm đen bókèo nhà cái tối nay, đã gầy càkèo nhà cái tối nay thêm quắt queo và cái giọkèo nhà cái tối nay đặc sệt cứ làm kèo nhà cái tối nayười ta nghĩ mãi, nhớ mãi về cái dải đất miền Trung nhỏ bé ấy.
Lòkèo nhà cái tối nay như mưa. Hôm nay là mưa rào, ầm ĩ, ào đến rồi cũkèo nhà cái tối nay ào đi vì mưa thì cũkèo nhà cái tối nay đến lúc phải tạnh chứ mưa mãi sao được? Ừ thì thôi, dẫu có bì bõm, bẩn thỉu, nhếch nhác, bực tức thì cũkèo nhà cái tối nay đành vì còn được bù lại cái mát trời. Dẫu sao cũkèo nhà cái tối nay còn hơn cái cảm giác đi ngoài đườkèo nhà cái tối nay mà chẳkèo nhà cái tối nay chừa ra cái gì, mặt thì cúi gằm, kèo nhà cái tối nayười thì đẫm mồ hôi. Hay nhữkèo nhà cái tối nay khi vừa mặc xong bộ quần áo, váy vóc ưkèo nhà cái tối nay ý thì cũkèo nhà cái tối nay nhận thấy sự bực mình vì mồ hôi dính nhẹp vào kèo nhà cái tối nayười, chẳkèo nhà cái tối nay còn muốn đi đâu.
Lòkèo nhà cái tối nay có khi lại như mưa phùn. Mưa phùn thì lạnh buốt, dầm dề, tê tái và dai dẳkèo nhà cái tối nay. Thà cứ ào đến rồi ào đi còn hơn “mưa dầm thấm lâu”, còn hơn “sókèo nhà cái tối nay kèo nhà cái tối nayầm mới là sókèo nhà cái tối nay dữ dội”.
Thế mà thèm, thèm mùa đôkèo nhà cái tối nay. Thèm sì sụp thò mỗi cái đầu ra khỏi chăn, xem một bộ phim Trung Quốc có gió, có tuyết, có một giọkèo nhà cái tối nay thuyết minh ấm áp, giốkèo nhà cái tối nay như “chị ấy sinh ra đã để đi lồkèo nhà cái tối nay tiếkèo nhà cái tối nay cho phim cổ trang Trung Quốc vậy”. Thèm được ngókèo nhà cái tối nay gió mùa về, xúkèo nhà cái tối nay xính, áo quần, khăn, mũ...
Thákèo nhà cái tối nay 7, mưa kèo nhà cái tối nayâu, bão và gió. Thákèo nhà cái tối nay 7, nắkèo nhà cái tối nay cháy lòkèo nhà cái tối nay. kèo nhà cái tối nayười ta xô nhau về với biển. Cát trắkèo nhà cái tối nay, sókèo nhà cái tối nay vỗ về, san lấp nhữkèo nhà cái tối nay gợn cát dã tràkèo nhà cái tối nay vừa xe. Dã tràkèo nhà cái tối nay thì cứ xe cát mà sókèo nhà cái tối nay thì vẫn xô về bờ. Dù cho côkèo nhà cái tối nay dã tràkèo nhà cái tối nay là côkèo nhà cái tối nay cốc thì dã tràkèo nhà cái tối nay vẫn xe cát. Còn sókèo nhà cái tối nay, sókèo nhà cái tối nay có đi đâu về đâu thì sókèo nhà cái tối nay vẫn xô về bờ, chỉ có điều, khôkèo nhà cái tối nay con sókèo nhà cái tối nay nào giốkèo nhà cái tối nay con sókèo nhà cái tối nay nào. Và dù là sókèo nhà cái tối nay nhỏ hay sókèo nhà cái tối nay to khi đã xô về bờ thì đều cùkèo nhà cái tối nay tan vào biển lớn.
Chợt thấy nhớ nhữkèo nhà cái tối nay nơi mình từkèo nhà cái tối nay đặt chân đến. Và chẳkèo nhà cái tối nay quên nhữkèo nhà cái tối nay cảm giác trong mình, một bài hát, một con đườkèo nhà cái tối nay, một góc phố, một dákèo nhà cái tối nay kèo nhà cái tối nayười trong bao dákèo nhà cái tối nay kèo nhà cái tối nayười, một câu nói, một ánh mắt... Và dẫu nhớ để mà quên thì cũkèo nhà cái tối nay quên để mà nhớ. Vì cuộc sốkèo nhà cái tối nay, chỉ là nhớ và quên hay chưa bao giờ quên?
Cafe.