kèo nhà cái

#

kèo nhà cái Chị đã sinh đứa bé, khi con của anh chị được bốn tháng tuổi thì anh mất vì triệu chứng phát bệnh của giai đoạn AIDS. Còn chị, chị sẽ sốngđược bao lâu nữađể nuôi haiđứa trẻ?

Chị ôm đứa con gái vừa tròn bốntháng tuổi trong vòng tay mình. Hai hàng nước mắt lăn dài trên má chị. Tôi thấy lặng kèo nhà cái đi khi nghe chị kể câu chuyện về cuộc đời mình. kèo nhà cái phụ nữ ấy hai mươi chín tuổi. Khuôn mặt xanh xao, hốc hác và những đau khổ, quằn quại mà chị phải chịu đựng đã khiến chị già đi nhiều so với tuổi của mình.

Ba năm về trước, chị đã lấy một kèo nhà cái con trai kém mình hai tuổi khi mang thai đứa con của anh ta. Đám cưới của anh chị diễn ra trong sự miễn cưỡng của hai bên gia đình. Chị về nhà chồngsống trongthái độ coi thường và ghẻ lạnh của mẹ chồng và các em chồng. Chồng chị lao vào cờ bạc đến quên cả về nhà. Mỗi lần chị can thiệp đều bị anh ta mắng chửi và dọa đuổichị ra khỏi nhà anh ta.Chịđã chịuđựng tất cả vìđứa con trong bụng mình. Ngày chị sinhđứa bé,chồngchị không hề một lầnđến bệnh viện nhìn con. Mẹ chồng chịđãquay mặtđi khi chịđưa con mình về nhà.Đứa bé lớn lêntrước tháiđộ nhạt nhẽo củaông bà nội, của bố và các cô nó. Chịđãviếtđơn ly hôn và mang theođứa conđisống ở một nơi khác.
Chị gặp kèo nhà cáiđànôngấytrong một lầnđưa con mìnhđi cấp cứuở bệnh viện.Hai hàng ghế dàicạnh bệnh việnđã gắn bó anh chị với nhau. Anh cưu mang đứa bé và ở bên chị suốt những ngàyđứa bé nằm viện. Chị lại một lần nữa trở thành cô dâu trước sự chứng kiến của một số bạn bè thân của anh chị. Bố mẹ anh cương quyết không công nhận chị vì chị là một phụ nữ đã từng có gia đình. Họ phản đối bằng mọi cách và bắt anh phải lựa chọn giữa chị và gia đình anh. Anhbất chấp tất cảnhững rào cảnấyđểđượcở bênmẹ con chị.Ngày chị biết mình có con với anh cũng là ngày những gì đau khổ nhất ập đến với chị. Bác sĩ nói với chị rằng chịđã bị nhiễm căn bệnh thế kỷ HIV.Anh vàđứa bé, con riêng của chịcũngđến bệnh viện làmxétnghiệm. Kết quảxét nghiệm của anh làdương tính, nhưng may mắnđứa bé ba tuổi đã khôngbị mắc căn bệnhấy. Chị đã can đảm chấp nhận và không oán trách anh một lời nào vì anh là chồng và cũng là ân nhân của chị. Họ tư vấn cho gia đình chị những khái niệm về HIV, cách để chấp nhận và sống cùng căn bệnh này.
Chị đã sinh đứa bé, khi con của anh chị được bốn tháng tuổi thì anh mất vì triệu chứng phát bệnh của giai đoạn AIDS. Chị đã không còn khóc được nữa trong đám tang anh. kèo nhà cái ta nhìn chị bằng thái độ miệt thị, xa lánh. Có ít ỏi những kèo nhà cái thân ở bên cạnh động viên chị và hai đứa trẻ. kèo nhà cái phụ nữ ấy vẫn phải nghị lực sốngđể vượt lênsố phậnvì hai đứa con gái của mình. Đứa bé mới được bốn tháng tuổi không được bú mẹ do phải cách ly để phòng khả năng lây bệnh. Phải đến khi được sáu tháng tuổi, em bé mới được làm xét nghiệm để khẳng định kết quả.
Tôi chỉ biết động viênchị cố gắng hơn nữađểvượt qua hoàn cảnh. Hơn ai hết, chị hiểuđược rằng nếu chịbỏ cuộc có nghĩa là haiđứa con gái của mình sẽ bơ vơ. Chị sẽ phải đối diện với hàng loạt những khó khăn trước mắt và sống trong mặc cảm về bạnh tật. Chị cần nhiều hơn nữa sự yêu thương của mọi kèo nhà cái. Chị sẽ sốngđược bao lâu nữađể nuôi haiđứa trẻ?. Suy nghĩấy làm tôi cũng như những ngườithân của chị cảm thấy day dứt.

M.K.

Bài viết liên quan