dự đoán bóng đá kèo nhà cái Người con gái không mong manh

#

dự đoán bóng đá kèo nhà cái con gái không mong manh dự đoán bóng đá kèo nhà cái tắt máy vào phòng cách ly với một ca phẫu thuật khó khăn trước mắt. Tôi lặng người hoang mang và run rẩy. Tiếc và sợ như thời gian hà khắc có thể cướp đi dự đoán bóng đá kèo nhà cái của tôi...

Một ngày giữa tháng 11. Có thể gọi là cuối thu và chớm đầu đông, mặc dù Sài Gòn chẳng có đủ 4 mùa để mà đong đếm. Tôi quen thuộc với cái màn hình, với cái góc ngồi của mình ở công ty. Vẫn thường hay check mail như một thói quen, không tốt lắm. Tôi nhận được thư của dự đoán bóng đá kèo nhà cái, một lá thư dài và buồn. Trong thư dự đoán bóng đá kèo nhà cái nói tôi đọc đến đây đừng khóc nhưng thật sự chẳng thể nào kìm được những giọt nước mắt cứ thế tuôn từ tận tâm can.

Biết dự đoán bóng đá kèo nhà cái vậy là được nửa tháng rồi. Quen vì thương và quý dự đoán bóng đá kèo nhà cái vô cùng, và vì dự đoán bóng đá kèo nhà cái cho rằng tôi là người nhẹ nhàng, tình cảm. Hay đơn giản chỉ vì dự đoán bóng đá kèo nhà cái không biết tôi là ai, chỉ qua cái blog mà tôi ở đó ngỗ ngược. dự đoán bóng đá kèo nhà cái nghĩ vậy, với một người không biết là ai sẽ dễ trải lòng hơn mà không cần giấu giếm. Tôi tìm đến dự đoán bóng đá kèo nhà cái, dự đoán bóng đá kèo nhà cái tìm đến tôi hay số phận đưa chúng tôi tự tìm đến nhau? Điều đó không còn là quan trọng nữa. Quan trọng là dự đoán bóng đá kèo nhà cái tin tôi và tôi thương dự đoán bóng đá kèo nhà cái.

dự đoán bóng đá kèo nhà cái bệnh. Tôi không biết dự đoán bóng đá kèo nhà cái bệnh gì. Chỉ biết là khá nặng và nó thường làm dự đoán bóng đá kèo nhà cái đau đớn nhiều. Nó làm dự đoán bóng đá kèo nhà cái thay đổi cả cách sống, làm dự đoán bóng đá kèo nhà cái co mình lại trong sự cô độc do chính mình tạo ra. Có người ác miệng nói đó là lối sống ích kỷ. Tôi thì cho rằng sẽ chẳng hiểu được gì khi cứ đứng ngoài mà nhìn ngó, mà tò mò, mà phán xét. Ai cũng có hoàn cảnh và tính cách của riêng mình. Tất nhiên chỉ người trong cuộc mới là người hiểu. Tôi thấy dự đoán bóng đá kèo nhà cái buồn nhiều và bi quan. Nhưng lại cũng thấy một dự đoán bóng đá kèo nhà cái vô tư và nghị lực với cuộc đời lắm gai nhọn. dự đoán bóng đá kèo nhà cái hay đau, tôi không được thấy lúc dự đoán bóng đá kèo nhà cái đau nhưng nhất định là dự đoán bóng đá kèo nhà cái đau lắm. Tôi không làm được gì. Tôi là một người bạn xa lạ của dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Tất cả về dự đoán bóng đá kèo nhà cái, về tôi là những nick chat, là những blog và số điện thoại của tôi, của dự đoán bóng đá kèo nhà cái không cố định.

Giữa thành phố đông đúc của đời thực, giữa cái blog ồn ã của đời ảo, tôi chợt quên đi tất cả chỉ để nghĩ về dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Tôi thương dự đoán bóng đá kèo nhà cái quá. Dường như cả thể xác và tinh thần đều đang hứng chịu những cào xé mãnh liệt. Tôi nói chuyện với dự đoán bóng đá kèo nhà cái nhiều để mong vực dậy cái lạc quan trong dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Tôi dành hết thời gian rảnh cho dự đoán bóng đá kèo nhà cái, làm thơ nữa. Nhắn tin qua điện thoại bất kể khi nào dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi B ơi! Ngón tay cái bắt đầu chai đi. Những lúc rảnh rỗi, hay những đêm ngủ gật vì thức muộn. Kể cả những lúc giật mình tỉnh giấc với tin nhắn chưa kịp trả lời trên tay, tôi cũng nhắn tin. Tôi lo sợ chỉ một phút lơ đãng mà dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi tôi không được, dự đoán bóng đá kèo nhà cái sẽ buồn, và vì tôi sợ dự đoán bóng đá kèo nhà cái mong manh. Không ngờ rằng những lúc tôi đến bên dự đoán bóng đá kèo nhà cái là những lúc dự đoán bóng đá kèo nhà cái đang chìm sâu trong cơn đau, trong sự tuyệt vọng và sợ hãi. Tôi thành người có ích cũng không hay.

Đã nửa tháng rồi tôi thành người như vậy. Nhiều người thấy tôi lạ. Có người tò mò gặng hỏi. Tôi có kể cho một vài người mà tôi nghĩ tin tưởng được. Nhưng không hẳn tôi có cảm giác đúng về tất cả trong họ. Tôi bỏ ngoài tai tất cả, làm những gì mình có thể làm cho dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Vì tôi muốn thế.

Sáng dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi cho tôi. Đó là lần đầu tiên có một cuộc gọi giữa dự đoán bóng đá kèo nhà cái và tôi. dự đoán bóng đá kèo nhà cái không muốn biết và can hệ quá nhiều, nên chỉ nhắn tin thôi, cả giọng nói cũng không cần phải biết. Cuộc gọi đầu tiên dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi, tôi bắt máy. Chỉ có tiếng nhạc sôi động, không một giọng nói nào của dự đoán bóng đá kèo nhà cái trong đó. Tôi cũng không hình dung, nhưng đang làm nên không nghe được nữa. dự đoán bóng đá kèo nhà cái tắt máy, tôi làm việc, không nghĩ được rằng ngày đó buồn đến thế.

Những giọt nước mắt tôi giấu đi trong chiều giữa tháng 11. dự đoán bóng đá kèo nhà cái từ biệt tôi. Chỉ vài tiếng nữa là dự đoán bóng đá kèo nhà cái phải vào phòng cách ly. dự đoán bóng đá kèo nhà cái dặn dò tôi nhiều thứ, cũng không quên kể thêm những tâm sự của dự đoán bóng đá kèo nhà cái, buồn tê tái. Đọc thư tôi run người. Tôi chưa từng biết về một cuộc đại phẫu mong manh, chưa từng có cảm giác đó về người thân. Lần này tôi sợ, tôi sợ những gì dự đoán bóng đá kèo nhà cái nói trong thư là sự thật. Sợ lời dặn bao giờ chạm tay vào cánh hoa của đất nước Hà Lan hãy nhớ đến dự đoán bóng đá kèo nhà cái đang dõi theo tôi. Tôi cầm máy gọi vào số dự đoán bóng đá kèo nhà cái. dự đoán bóng đá kèo nhà cái bấm máy bận. Tôi chỉ còn cách nhắn tin cho dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Khoảnh khắc đó làm tôi nghèn nghẹn và ngộp thở. Tôi chợt nhớ những lời đề nghị lúc dự đoán bóng đá kèo nhà cái buồn trước kia. Hai điều dự đoán bóng đá kèo nhà cái muốn tôi làm, tôi vẫn nhớ. Nhưng giờ dự đoán bóng đá kèo nhà cái không cần, không cần gì nữa.

dự đoán bóng đá kèo nhà cái tắt máy vào phòng cách ly với một ca phẫu thuật khó khăn trước mắt. Tôi lặng người hoang mang và run rẩy. Tiếc và sợ như thời gian hà khắc có thể cướp đi dự đoán bóng đá kèo nhà cái của tôi. Tôi đọc lại lá thư nhiều lần và lần nào cũng khóc. Nhưng vẫn đọc để củng cố niềm tin, rằng ca phẫu thuật sẽ thành công dù tôi hoàn toàn không biết gì về nó. Chắc chắn sẽ thành công. Vì còn có chút lạc quan lắng lại ở cuối lá thư. dự đoán bóng đá kèo nhà cái trấn an tôi rằng dự đoán bóng đá kèo nhà cái sẽ không sao. dự đoán bóng đá kèo nhà cái sẽ về mà. Tôi sẽ chờ dự đoán bóng đá kèo nhà cái về. Nhất định sẽ chờ như tiếng dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi tên tôi nhiều lần còn vang mãi.

Con đường tôi về bỗng nhòa nhòa. Vài người thật thân gọi cho tôi. Họ đọc được cái entry trên blog nên lo cho tôi. Nhưng tôi không còn gì trong đầu cả, ngoài dự đoán bóng đá kèo nhà cái, ngoài niềm tin tôi đang giữ. Tôi vẫn nhắn tin vào số máy của dự đoán bóng đá kèo nhà cái và hy vọng máy sẽ báo tin đã gửi. Tôi nhắn nhiều tin. Tôi tin là dự đoán bóng đá kèo nhà cái sẽ về. Tôi tin là hôm qua dự đoán bóng đá kèo nhà cái còn nói chuyện trên net với tôi, sáng dự đoán bóng đá kèo nhà cái còn gọi cho tôi nghe nhạc, chiều dự đoán bóng đá kèo nhà cái còn gửi email cho tôi. Hoàn toàn tin tưởng dự đoán bóng đá kèo nhà cái là thật sự ở đó, là người mà tôi thấy thật quý giá và không thể mất. Mặc dù tôi và dự đoán bóng đá kèo nhà cái, không biết nhau là ai.

Đêm kéo màu ảm đạm về thành phố, tôi chợp chờn mãi. Cứ thỉnh thoảng tỉnh dậy nhìn ngay vào cái điện thoại trong tay như thể tôi mập mờ thấy nó rung lên báo đã gửi tin. Những lúc nhắm mắt, trong đầu tôi cứ hiện lên cái avatar của dự đoán bóng đá kèo nhà cái, một bầu trời xanh với mây trắng nhìn từ cửa sổ. Dưới avatar đó là dòng chữ Invisible. Không còn là chữ Offline im lặng và trơ trọi nữa. Tôi thiếp đi.

Sáng. Lục đục dậy đi làm như cuộc sống vẫn kéo về từ ánh sáng nơi chân trời đông. Điện thoại rung. Tôi như vỡ òa. Vậy là rất nhiều những tin nhắn của tôi tưởng chừng đi mãi cũng đã đến được với dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Vậy là dự đoán bóng đá kèo nhà cái đã vượt qua được ca phẫu thuật khắc nghiệt. dự đoán bóng đá kèo nhà cái về rồi! dự đoán bóng đá kèo nhà cái về vì tôi chờ đợi. Tin nhắn từ số máy của dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Tôi không nghĩ là dự đoán bóng đá kèo nhà cái mà nghĩ đến người nhà của dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Nhưng không phải. Là chị y tá. Bởi vì trước khi phẫu thuật, dự đoán bóng đá kèo nhà cái tự ký vào bản cam kết, tự làm thủ tục, tự thanh toán viện phí. Tất cả dự đoán bóng đá kèo nhà cái để lại là một số điện thoại của người thân mà hiện tại không liên lạc được. Trong bản cam kết, bệnh viện cũng phải hứa là không được cho người nhà được vào thăm dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Qua chị y tá, tôi biết được dự đoán bóng đá kèo nhà cái đã tỉnh lại qua một đêm dài. Có lẽ với dự đoán bóng đá kèo nhà cái sẽ không dài đâu, vì dự đoán bóng đá kèo nhà cái đã ngủ một giấc bình yên đúng không? Tôi gọi điện, chị y tá mở máy cho dự đoán bóng đá kèo nhà cái nghe. dự đoán bóng đá kèo nhà cái mệt nên không nói được gì. Tôi đi làm, từ đó đến trưa tôi chỉ có thể biết tin dự đoán bóng đá kèo nhà cái qua chị y tá. Tôi tin vào cuộc sống này và thương dự đoán bóng đá kèo nhà cái nhiều hơn.

Trưa dự đoán bóng đá kèo nhà cái tỉnh lại, cầm điện thoại từ chị y tá, dự đoán bóng đá kèo nhà cái đọc hết những tin nhắn của tôi. Rồi dự đoán bóng đá kèo nhà cái nhắn tin lại cho tôi. Trong tin nhắn của dự đoán bóng đá kèo nhà cái, dự đoán bóng đá kèo nhà cái hỏi dự đoán bóng đá kèo nhà cái là ai, dự đoán bóng đá kèo nhà cái có gia đình không, có người yêu không và dự đoán bóng đá kèo nhà cái hỏi tôi là ai? Tôi cứ tưởng dự đoán bóng đá kèo nhà cái đùa nên cũng trả lời. Dường như dự đoán bóng đá kèo nhà cái không chờ được, dự đoán bóng đá kèo nhà cái gọi cho tôi và cất giọng nói yếu ớt. dự đoán bóng đá kèo nhà cái không còn nhớ gì về ngày hôm qua nữa. Tôi thắt lòng, tìm cách lôi ký ức về cho dự đoán bóng đá kèo nhà cái. Tôi là người bạn mới của dự đoán bóng đá kèo nhà cái. dự đoán bóng đá kèo nhà cái nói rằng không biết tôi là ai, nhưng qua những tin nhắn mà dự đoán bóng đá kèo nhà cái nhận được từ tôi, dự đoán bóng đá kèo nhà cái cảm nhận được rằng tôi thương dự đoán bóng đá kèo nhà cái lắm. dự đoán bóng đá kèo nhà cái chấp nhận một người bạn mới, người dìu dự đoán bóng đá kèo nhà cái bước tiếp những bước mong manh và nghiệt ngã. Khi sự giành giật giữa được và mất chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng...

Nobita

Bài viết liên quan