Ngày còn là một cô học trò trên ghế nhà trường, mỗi độ tháng 5 về tỷ lê kèo nhà cái lại thấy lòng rộn rã. Tháng 5 về là một mùa hè sắp đến gần.
Những chùm phượng vĩ vươn mình trong nắng ấm. Những tà áo dài đi chầm chậm trong sân trường như chờ ai kịp bước theo. Con cũng từng nôn nao với những ngày tỷ lê kèo nhà cái tháng 5. Bao nhiêu bài vở phải chạy nước rút để chuẩn bị ôn thi học kì hai. Mà con luôn muốn mang về cho mẹ những điểm 10 đỏ chót và bằng khen loại giỏi. Mẹ sẽ hôn lên trán con và khen rằng con mẹ giỏi quá.
Rồi những tháng 5 cũng trôi qua. Con bước chân vào giảng đường đại học. Nhà gần trường nên tháng 5 đối với con cũng không có gì đặc biệt. Con vẫn là một cô bé tung tẩy đến trường, đi chơi và đi về... Nhưng muộn hơn trước. Con hay gọi điện về nhà và bảo rằng: "Mẹ ơi, mẹ ăn cơm trước đi, con đi chút xíu lại về..." Con để mẹ ăn cơm một mình trong căn nhà lạnh lẽo một thời chỉ có tiếng cười tỷ lê kèo nhà cái con và mẹ.
Rồi con cũng ra trường, đi làm, có chồng, có con. Tháng 5 đối với con cũng bình thường thôi. Thời gian vùn vụt như thoi. Để đến hôm nay, con đọc một bài báo và biết rằng tháng 5 có một ngày rất đặc biệt: Ngày tỷ lê kèo nhà cái mẹ, ngày chủ nhật thứ hai tỷ lê kèo nhà cái tháng 5!
Đã lâu rồi tỷ lê kèo nhà cái không còn nhớ đến những ngày kỉ niệm quan trọng nữa. Dòng xoáy cuộc đời đã cuốn tỷ lê kèo nhà cái đi xa mẹ. Mà cũng lâu rồi tỷ lê kèo nhà cái chưa về thăm mẹ. Một tháng, hai tháng, rồi sáu tháng. tỷ lê kèo nhà cái vẫn hay cười hề hề: "Để Tết cho cháu về với bà luôn, tỷ lê kèo nhà cái bận lắm".
Mẹ ơi, khi viết những dòng chữ này, nước mắt tỷ lê kèo nhà cái rơi. tỷ lê kèo nhà cái khóc thật nhiều. tỷ lê kèo nhà cái đã quá vô tâm với mẹ, người yêu tỷ lê kèo nhà cái nhất cuộc đời này. Mẹ có gì cũng gọi điện tỉ tê với tỷ lê kèo nhà cái. Ừ, vì mẹ chỉ có tỷ lê kèo nhà cái là tỷ lê kèo nhà cái gái mà. Có thứ chi ngon mẹ cũng bảo tỷ lê kèo nhà cái sang lấy mà ăn. tỷ lê kèo nhà cái bận quá, chẳng sang mà cũng không hồi âm cho mẹ. Mẹ bảo nhớ cháu lắm. tỷ lê kèo nhà cái lại viện cớ bận làm, bé đi học. Những ngày chủ nhật chỉ là thời gian để giải quyết những việc tồn đọng trong tuần.
Tháng 5 này có một ngày đặc biệt, con sẽ về với mẹ. Dù có bận gì con cũng sẽ hoãn lại hết để về nhà.Ngôi nhà ấy đã cho con một cảm giác thật đặc biệt, cảm giác tỷ lê kèo nhà cái sự yêu thương và an toàn. Con không thể trì hoãn thêm nữa vì con biết rằng, nếu tiếp tục như thế, con sợ có một ngày sẽ chẳng thể làm cái việc nhỏ nhoi là nắm lấy bàn tay mẹ mà nói rằng: Con yêu mẹ!
Tháng 5 này có một ngày rất đặc biệt: ngày tỷ lê kèo nhà cái mẹ tôi!
Hoàng A.